Tuyển tập truyện ngắn song ngữ Anh - Việt hay
1. PUPPIES FOR SALE
A store owner was tacking a
sign above his door that read “Puppies for Sale”. Signs have a way of
attracting children, and soon a little boy appeared at the store and asked,
“How much are you gonna sell those puppies for?” The store owner replied,
“Anywhere from $30 to $50.” The little boy reached into his pocket and pulled
out some change. “I have $2.37, can I look at them?” The store owner smiled and
whistled. Out of the back of the store came his dog running down the aisle
followed by five little puppies. One puppy was lagging considerably behind.
Immediately the little boy singled out the lagging, limping puppy.
“What’s wrong with that
little dog?” he asked. The man explained that when the puppy was born the vet
said it had a bad hip socket and would limp for the rest of it’s life. The
little boy got really excited and said “That’s the puppy I want to buy!” The
man replied “No, you don’t want to buy that little dog. If you really want him,
I’ll give him to you.” The little boy got upset. He looked straight into the
man’s eyes and said, “I don’t want you to give him to me. He is worth every bit
as much as the other dogs and I’ll pay the full price. In fact, I will give you
$2.37 now and 50 cents every month until I have him paid for.”
The man countered, “You
really don’t want to buy this puppy, son. He’s never gonna be able to run, jump
and play like other puppies.” The little boy reached down and rolled up his
pant leg to reveal a badly twisted, crippled left leg supported by a big metal
brace. He looked up at the man and said, “Well, I don’t run so well myself and
the little puppy will need someone who understands.” The man was now biting his
bottom lip. Tears welled up in his eyes… He smiled and said, “Son, I hope and
pray that each and every one of these puppies will have an owner such as you.”
BÁN CHÓ CON
Chủ một cửa hàng bách hóa
đính kèm trên bảng hiệu ở cửa hàng dòng chữ “Bán chó con”. Bảng hiệu liền thu
hút trẻ nhỏ ngay, và đúng như vậy, một cậu bé đã đến dưới bảng hiệu của chủ cửa
hàng bách hóa. “Ông định bán những con chó nhỏ với giá bao nhiêu?”, cậu bé hỏi.
Chủ cửa hàng bách hóa trả lời: “Bất cứ giá nào từ 30 đô la đến 50 đô la”.
Cậu bé lấy trong túi và đặt
ra ngoài một ít tiền lẻ. “Cháu có 2 đô la 37 xu”, cậu bé nói. “Làm ơn cho cháu
nhìn chúng được không?”.
Chủ cửa hàng bách hóa mỉm cười,
huýt gió và đi xuống chuồng chó. Ở đằng sau là một con chó đang bị cách ly.
Ngay lập tức cậu bé phát hiện ra con chó khập khiễng, đi chậm phía sau và nói:
“Có điều gì không bình thường với con chó nhỏ này à?”.
Chủ cửa hàng bách hóa giải
thích rằng bác sĩ thú y đã khám bệnh cho con chó nhỏ này và phát hiện ra nó
không có cái hông. Nó sẽ luôn luôn đi khập khiễng và luôn luôn bị tật.
Cậu bé cảm thấy bị kích động
và nói: “Đó là con chó nhỏ mà cháu muốn mua”.
“Không, cháu không nên mua
con chó nhỏ đó. Nếu cháu thật muốn nó, chú sẽ tặng nó cho cháu”, chủ cửa hàng
bách hóa nói.
Cậu bé nhận được kết quả hết
sức bất ngờ. Cậu nhìn thẳng vào trong đôi mắt của ông chủ cửa hàng bách hóa, chỉ
ngón tay về phía con chó và nói: “Cháu không muốn chú tặng con chó cho cháu.
Con chó nhỏ đó trị giá nhiều như tất cả con chó khác và cháu sẽ trả giá đầy đủ.
Nói tóm lại, cháu sẽ đưa cho chú 2 đô la 37 xu bây giờ, và 50 xu mỗi tháng cho
đến khi cháu trả hết cho chú”.
Chủ cửa hàng bách hóa lưỡng
lự và khuyên: “Thật ra cháu không nên mua con chó nhỏ này. Nó không thể nhảy và
chơi với cháu như những con chó khác”.
Đến đây, cậu bé cúi xuống và
ôm con chó đang thở hổn hển, cái chân bị xoắn rất xấu, chân trái bị tật được chống
giữ bởi một thanh chống kim loại lớn. Cậu bé nhìn chủ cửa hàng bách hóa và trả
lời một cách nhẹ nhàng: “Tốt, cháu không đi dạo một mình, và con chó nhỏ sẽ cần
một người nào đó quan tâm đến!”.
2. A BROKEN POT
A water bearer in India had
two large pots, each hung on the ends of a pole which he carried across his
neck. One of the pots had a crack in it, while the other pot was perfect and
always delivered a full portion of water.
At the end of the long walk
from the stream to the house, the cracked pot arrived only half full. For a
full two years this went on daily, with the bearer delivering only one and a
half pots full of water to his house.
Of course, the perfect pot
was proud of its accomplishments, perfect for which it was made. But the poor
cracked pot was ashamed of its own imperfection, and miserable that it was able
to accomplish only half of what it had been made to do.
After two years of what it
perceived to be a bitter failure, it spoke to the water bearer one day by the
stream. “I am ashamed of myself, and I want to apologize to you. I have been
able to deliver only half my load because this crack in my side causes water to
leak out all the way back to your house. Because of my flaws, you have to do a
lot of this work, and you don’t get full value from your efforts,” the pot
said.
The bearer said to the pot,
“Did you notice that there were flowers only on your side of the path, but not
on the other pot’s side? That’s because I have always known about your flaw,
and I planted flower seeds on your side of the path, and every day while we
walk back, you’ve watered them.
For two years I have been
able to pick these beautiful flowers to decorate the table. Without you being
just the way you are, there would not be this beauty to grace the house.”
Moral:
Each of us has our own
unique flaws. We’re all cracked pots. But it’s the cracks and flaws we each
have that make our lives together so very interesting and rewarding.
CÁI BÌNH NỨT
Một người gùi nước ở Ấn Độ,
có hai cái bình gốm lớn, mỗi cái được cột vào đầu của một sợi dây và rồi được
đeo lên cổ anh ta để mang về nhà. Một trong hai cái bình thì còn rất tốt và
không bị chút rò rỉ nào cả. Cái còn lại bị nứt một chút nên nước bị vơi trên đường
về nhà, chúng chỉ còn lại có hai phần ba.
Hai năm trời anh ta vẫn sử dụng
hai cái bình gùi nước đó, mặc dù lượng nước mà anh ta mang về nhà không còn
nguyên vẹn. Và lẽ dĩ nhiên, cái bình tốt tỏ vẻ hãnh diện, trong khi cái bình nứt
thì cảm thấy vô cùng xấu hổ.
Một ngày nọ, bên dòng suối,
cái bình nứt đã thưa chuyện với người gùi nước: “Tôi rất xấu hổ về bản thân và
muốn nói lời xin lỗi ông về thời gian đã qua”.
Anh ta hỏi lại cái bình:
“Sao lại phải xin lỗi? Mà ngươi xin lỗi về chuyện gì?”.
Cái bình nứt đáp lại: “Suốt
hai năm qua, do vết nứt của tôi mà nước đã bị rò rỉ trên đường về nhà, ông đã
phải làm việc chăm chỉ nhưng kết quả mang lại cho ông đã không hoàn toàn như
ông mong đợi”.
Với lòng trắc ẩn của mình,
người gùi nước rất thông cảm với cái bình nứt, ông ta nói: “Khi chúng ta trên
đường về nhà, ta muốn ngươi chú ý đến những bông hoa tươi đẹp mọc bên vệ đường”
Quả thật, cái bình nứt đã
nhìn thấy những bông hoa tươi đẹp dưới ánh nắng mặt trời ấm áp trên đường về
nhà và điều này khuyến khích được nó đôi chút. Nhưng khi đến cuối đường mòn, nó
vẫn cảm thấy rất tệ bởi nước đã chảy ra rất nhiều, một lần nữa nó lại xin lỗi
người gùi nước.
Người gùi nước liền nói:
“Ngươi có thấy rằng những bông hoa kia chỉ nở một bên vệ đường, chỉ phía bên
ngươi không?”. Thật ra, ta đã biết rất rõ về vết nứt của ngươi, và ta đã lấy điểm
yếu đó để biến nó thành lợi điểm. Ta đã gieo một số hạt hoa ở vệ đường phía bên
ngươi, và mỗi ngày trong khi ta gùi nước về nhà, ta đã tưới chúng từ những chỗ
rò rỉ của ngươi. Giờ đây, ta có thể hái những bông hoa tươi tắn ấy để trang trí
nhà cửa của ta. Không có vết nứt của ngươi, ta đã không có những bông hoa duyên
dáng để làm đẹp ngôi nhà của mình.
Trong cuộc sống cũng vậy, ai
cũng đều có những vết nứt, vì vậy chẳng ai là hoàn hảo cả, tất cả chúng ta đều
có thể là cái bình nứt, nhưng nếu chúng ta biết chấp nhận và tận dụng nó, thì mọi
thứ đều có thể trở nên có ích.
3. Hugging is
Hugging is healthy. It helps
the immune system, cures depression, reduces stress and induces sleep. It’s
invigorating, rejuvenating and has no unpleasant side effects. Hugging is
nothing less than a miracle drug.
Hugging is all natural. It
is organic, naturally sweet, no artificial ingredients, non-polluting,
environmentally friendly and 100 percent wholesome.
Hugging is the ideal gift.
Great for any occasion, fun to give and receive, shows you care, comes with its
own wrapping and, of course, fully returnable.
Hugging is practically
perfect. No batteries to wear out, inflation-proof, non-fattening, no monthly
payments, theft-proof and nontaxable.
Hugging is an underutilized
resource with magical powers. When we open our hearts and arms we encourage
others to do the same.
Think of the people in your
life. Are there any words you’d like to say? Are there any hugs you want to
share? Are you waiting and hoping someone else will ask first? Please don’t
wait! Initiate!
– Charles Faraone
We need four hugs a day for survival, eight hugs a day for maintenance, and twelve hugs a day for growth.
We need four hugs a day for survival, eight hugs a day for maintenance, and twelve hugs a day for growth.
– Virginia Satir
Cái ôm
Cái ôm rất có ích cho sức khỏe
chúng ta. Nó giúp tăng cường hệ miễn dịch, chữa lành những nỗi thất vọng, giảm
căng thẳng và mang lại một giấc ngủ ngon. Nó tiếp thêm cho chúng ta một nguồn
sinh lực mới, giúp con người trẻ lại và không hề gây ra bất cứ một tác dụng phụ
nào. Cái ôm chính là một phương thuốc diệu kỳ.
Cái ôm luôn tự nhiên. Nó là
một hợp chất hữu cơ ngọt ngào, không chứa bất cứ thành phần nhân tạo nào, không
gây ô nhiễm, rất thân thiện với môi trường và hoàn toàn lành tính.
Cái ôm là một món quà lý tưởng,
thích hợp cho mọi dịp, đem lại niềm vui cho cả người trao lẫn người nhận, chứng
tỏ rằng bạn luôn quan tâm đến người ấy, không cần phải có một lớp giấy gói bóng
láng, và dĩ nhiên, bạn có thể trao tặng lại cho người đã tặng mình.
Cái ôm gần như là hoàn hảo về
mọi mặt. Nó không cần pin để rồi hết năng lượng, không lạm phát, không gây béo
phì, không cần lương tháng, chống được trộm cướp và không phải tính thuế.
Cái ôm là một nguồn lực
không được sử dụng đúng mức nhưng lại có
nhiều sức mạnh kỳ diệu. Khi
chúng ta mở rộng trái tim và vòng tay của mình cũng chính là lúc chúng ta động
viên người khác cũng làm như vậy.
Hãy nghĩ đến những người
thân, những người bạn trong cuộc đời mình. Bạn có điều gì muốn nói với họ? Bạn
có muốn chia sẻ vòng tay của mình cho họ? Hay là bạn đang chờ đợi và hy vọng
người ấy sẽ chủ động điều đó? Đừng chờ đợi! Hãy là người khởi đầu!
– Charles Faraone
Chúng ta cần 4 cái ôm mỗi
ngày để có thể tồn tại, 8 cái ôm mỗi ngày để duy trì cuộc sống; và 12 cái ôm mỗi
ngày để có thể lớn lên.
– Virginia Satir
5. THE KING WITH FOUR WIVES
Once upon a time….there was
a rich king who had four wives. He loved the fourth wife the most and adorned
her with rich robes and treated her to the finest delicacies. He gave her
nothing but the best. He also loved the third wife very much and showed her off
to neighbouring kingdoms. However, he feared that one day she would leave him
for another.
He also loved the second
wife. She was his confidante and was always kind, considerate and patient with
him. Whenever the King faced a problem, he could confide in her to help him get
through the difficult times.
The King’s first wife was a
very loyal partner and had made great contributions in maintaining his wealth
and kingdom. However, he did not love the first wife and although she loved him
deeply, he hardly took notice of her.
One day, the King fell ill
and he knew that his time was short.
Thus, he asked the 4th wife,
“I have loved you the most, endowed you with the finest clothing and showered
great care over you. Now that I’m dying, will you follow me and keep me
company?”
“No way!” replied the 4th wife
and she walked away without another word. Her answer cut like a sharp knife
right into his heart.
The sad King asked the 3rd
wife, “I have loved you all my life. Now that I’m dying, will you follow me and
keep me company?”
“No!” replied the 3rd wife. “Life
is too good! When you die, I am going to remarry!” His heart sank and turned
cold.
He then asked the 2nd wife,
“I have always turned to you for help and you’ve always been there for me. When
I die, will you follow me and keep me company?”
“I’m sorry, I can’t help you
out this time!” replied the 2nd wife. “At the very most, I can only send you to
your grave.” Her answer came like a bolt of thunder and the King was
devastated.
Then a voice called out:
“I’ll leave with you and follow you no matter where you go.”
The King looked up and there
was his first wife. She was so skinny, because she suffered from malnutrition.
Greatly grieved, the King said, “I should have taken better care of you when I
had the chance!”
In Truth, we all have four
wives in our lives:
Our 4th wife is our body. No
matter how much time and effort we lavish in making it look great, it’ll leave
us when we die.
Our 3rd wife is our
possessions, status and wealth. When we die it will all go to others.
Our 2nd wife is our family
and friends. No matter how much they have been there for us, the furthest they
can stay by us is up to the grave.
Our 1st wife is our Soul,
often neglected in pursuit of wealth, power and pleasures of the ego. However,
our Soul is the only thing that will follow us wherever we go. So cultivate,
strengthen and cherish it now! It is your greatest gift to offer the world.
(Source: Unknown)
VỊ VUA VÀ BỐN BÀ VỢ
Ngày xửa ngày xưa có một vị
vua giàu có trị vì một vương quốc hùng mạnh. Ông có đến 4 bà vợ, bà nào cũng
xinh đẹp. Nhà vua yêu bà vợ thứ tư nhất và luôn chiều theo mọi sở thích của bà,
không bao giờ từ chối. Kế đến là người vợ thứ ba, nhà vua lúc nào cũng sợ mất
bà, đi đâu cũng muốn đưa bà đi theo. Bà vợ thứ hai là chỗ dựa tinh thần cho nhà
vua, bà rất tử tế, dịu dàng và kiên nhẫn. MỖi khi nhà vua gặp chuyện khó khăn,
ông thường tâm sự với bà và thường nhận được những lời khuyên quí giá. Người vợ
thứ nhất của nhà vua là trung thành nhất, giúp cho nhà vua trị vì và làm cho đất
nước ngày càng giàu có nhưng nhà vua lại không dành nhiều tình cảm cho bà. Nhà
vua luôn nghĩ rằng bà có thể tự chăm sóc lấy mình và ít để ý đến bà.
Không may một ngày nọ nhà
vua lâm bệnh và biết rằng mình không còn sống được bao lâu nữa. Ông nghĩ :”Ta
có đến 4 bà vợ nhưng khi ra đi e rằng lại hoàn toàn cô đơn “. Nghĩ vậy nhà vua
gọi người vợ thứ tư đến và nói: “Ta yêu thương nàng nhất, luôn dành mọi thứ tốt
đẹp cho nàng. Giờ đây ta sắp chết, nàng có theo ta để ta khỏi cô đơn ko?” Nhà
vua nhận được câu trả lời: “Bệ hạ rất tốt với thiếp nhưng yêu cầu đó khó quá,
thiếp không thể làm được!”. Nhà vua lặng đi một lúc rồi cho gọi người vợ thứ
ba, bà trả lời: “Không thưa đức vua, cuộc sống còn đẹp lắm, sẽ có một vị vua
khác đến để tiếp tục che chở và chiều chuộng thiếp!”. Trái tim vị vua cảm thấy
lạnh buốt vì buồn bã và thất vọng. Ngài lại cho gọi người vợ thứ hai, bà đáp:
“Lần này thiếp không thể giúp gì hơn nhưng thiếp hứa sẽ chăm sóc bệ hạ đến phút
cuối cùng và sẽ luôn nhớ đến bệ hạ. Nhà vua hoàn toàn tuyệt vọng.
Nhà vua không hề nhớ ra người
vợ thứ nhất cho đến khi ngài nghe một giọng nói cất lên :”Thiếp sẽ theo ngài đến
bất cứ nơi đâu ngài tới cho dù đó là cõi chết. “Đó chính là người vợ thứ nhất của
ông. Trông bà mệt mỏi và gầy yếu. Buồn bã và tiếc nuối vô hạn vì cách đối xử của
mình, nhà vua thốt lên: “Lẽ ra ta phải chăm sóc và yêu thương nàng nhiều hơn mới
phải.”
Bạn vừa đọc một câu chuyện cổ
tích, trong đó có vua và các bà hoàng. Nếu coi mỗi chúng ta cũng giống như nhà
vua thì để ý xem mỗi chúng ta cũng có 4 “người vợ” đấy.
Người vợ thứ tư (Cơ thể): Hầu
như ai cũng lo lắng,chăm sóc đến bản thân, đến cơ thể mình nhiều nhất. Nhưng
khi chúng ta ra đi thì cơ thể ấy cũng tan biến, không để lại gì trên đời.
Người vợ thứ ba (địa vị và của
cải): Đây chính là thứ dễ mất nhất vì dù sao chúng chỉ là vật chất. Khi ta ko
còn thì “địa vị” ko còn và của cải cũng sẽ thuộc về người khác.
Người vợ thứ hai (Gia đình
và bạn bè): Họ luôn quan tâm và giúp đỡ, luôn an ủi và khuyên giải, nhưng họ chỉ
có thể chăm sóc ta đến những phút cuối cùng và nhớ thương ta.
Người vợ thứ nhất (TÂM HỒN):
Không phải ai cũng nhớ đến nó khi sống trong 1 thế giới mọi người đều phải chạy
đua với của cải,địa vị để thoả mãn cái “tôi” của mình. Thế nhưng TÂM HỒN là điều
duy nhất luôn đi cùng với chúng ta đến bất cứ nơi nào chúng ta đến, và chính là
thứ để mọi người nhớ mãi đến ta dù ta có ở nơi nào.
PS: Bạn vừa đọc câu chuyện đầu tiên trong loạt truyện “súp gà
song ngữ” hay “nghệ thuật sống”, các nội dung ở đây được sưu tầm từ Internet. Bạn
có thể bắt gặp nó được xuất bản trong loạt sách Cửa sổ tâm hồn của Nhà xuất bản
Trẻ liên kết với báo Tuổi Trẻ. Tôn trọng nguyên tắc chuyển ngữ của tác giả, bản
tiếng Việt vẫn giữ nguyên như được đăng trên sách báo, điều này giúp các bạn
đang học Anh ngữ nắm được các nguyên tắc dịch và “cái thần” của người dịch,
cũng như sự chuyển ngữ linh động phù hợp mà đôi khi ở nguyên bản tiếng Anh đọc
đi đọc lại bạn vẫn không nắm kịp. Vì các bài dịch đều được sưu tầm trên
Internet có nhiều bài không thấy tên người dịch, nếu bạn là người dịch, xin vui
lòng cung cấp cho tôi tên của bạn để tôi bổ sung ở cuối bài. Rất cám ơn sự giúp
đỡ của bạn.
6. An act of kindness
President Abraham Lincoln
often visited hospitals to talk with wounded soldiers during the Civil War.
Once, doctors pointed out a young soldier who was near death and Lincoln went
over to his bedside.
“Is there anything I can do
for you now?” asked the president.
The soldier obviously didn’t
recognize Lincoln, and with some effort he was able to whisper, “Would you
please write a letter to my mother?”
A pen and paper were
provided and the president carefully began to write down what the young man was
able to say:
“My dearest mother, I was
badly hurt while doing my duty. I’m afraid I’m not going to recover. Don’t
grieve too much for me, please. Kiss Mary and John for me. May God bless you
and father.”
The soldier was too weak to
continue, so Lincoln signed the letter for him and added, “Written for your son
by Abraham Lincoln.”
The young man asked to see
the note and was astonished when he discovered who had written it.
“Are you really the
president?” he asked.
“Yes, I am,” Lincoln replied
quietly. Then he asked if there was anything else he could do.
“Would you please hold my
hand?” the soldier asked. “It will help to see me through to the end.”
In the hushed room, the tall
gaunt president took the soldier’s hand in his and spoke warm words of
encouragement until death came.
– The Best of Bits &
Pieces
Một hành động của lòng nhân ái
Trong suốt thời gian xảy ra
nội chiến, Tổng thống Abraham Lincoln vẫn thường đến các bệnh viện để thăm hỏi
và trò chuyện với những thương binh đang điều trị ở đó. Một lần, các bác sĩ dẫn
Lincoln đến bên giường một người lính trẻ đang gần kề cái chết.
“Tôi có thể làm cho anh được
điều gì ngay bây giờ không?” Tổng thống hỏi.
Người lính trẻ rõ ràng không
nhận ra Lincoln. Anh cố thều thào: “Xin ông hãy giúp tôi viết một lá thư cho mẹ!”
Bút và giấy được mang tới,
và vị Tổng thống bắt đầu nắn nót viết từng chữ mà người lính trẻ có thể đọc được
bằng hơi sức yếu ớt còn lại của mình:
“Mẹ yêu quý! Con bị thương rất
nặng trong khi đang thi hành nhiệm vụ. Con e rằng con không thể qua khỏi được.
Nhưng mẹ ơi, mẹ đừng quá đau buồn vì con nhé. Xin hãy hôn em Mary và John giúp
con. Xin ơn trên phù hộ cho bố mẹ.”
Người lính đã quá yếu sức và
không thể tiếp tục được nữa, nên vị Tổng thống ký tên giùm anh vào cuối bức thư
và thêm vào dòng chữ: “Viết thay cho con trai bà – Abraham Lincoln.”
Người lính trẻ nhìn vào bức
thư, và anh thật sự ngạc nhiên khi đọc thấy tên người đã giúp anh thực hiện
nguyện vọng cuối cùng của mình.
“Ngài chính là Tổng thống
ư?” anh hỏi.
“Vâng, tôi đây!” Lincoln trả
lời một cách bình thản, và lại tiếp tục hỏi rằng ông có thể làm thêm được gì
cho anh.
“Xin ngài hãy nắm lấy tay
tôi!” anh nói. “Điều đó sẽ giúp tôi rất nhiều khi phải đối mặt với cái chết!”
Và trong căn phòng tĩnh lặng,
vị Tổng thống cao gầy nắm chặt tay anh lính trẻ trong bàn tay mình, nhẹ nhàng
nói những lời an ủi, động viên cho đến khi anh ra đi trong thanh thản.
7. Heart song
There was a great man who
married the woman of his dreams. With their love, they created a little lovely
girl.
When the little girl was
growing up, the great man would hug her and tell her, “I love you, little
girl.” The little girl would pout and say, “I’m not a little girl anymore.”
Then the man would laugh and say, “But to me, you’ll always be my little girl.”
The little girl
who-was-not-little-anymore decided to leave her home and went into the world.
As she learned more about herself, she learned more about the man. One of his
strengths was his ability to express his love to his family. It didn’t matter
where she went in the world, the man would call her and say, “I love you,
little girl.”
The day came when the little
girl who-was-not-little-anymore received an
unexpected phone call. The great man was damaged. He had had a stroke. He couldn’t talk, smile, walk, hug, dance or tell the little girl who-was-not-little-anymore that he loved her.
unexpected phone call. The great man was damaged. He had had a stroke. He couldn’t talk, smile, walk, hug, dance or tell the little girl who-was-not-little-anymore that he loved her.
And so she went to the side
of the great man. When she walked into the room and saw him, he looked small
and not strong at all. He looked at her and tried to speak, but he could not.
The little girl did the only thing she could do. She sat next to the great man,
and drew her arms around the useless shoulders of her father. Her head on his
chest, she thought of many things. She remembered she had always felt protected
and cherished by the great man. She felt grief for the loss she was to endure,
the words of love that had comforted her.
And then she heard from
within the man, the beat of his heart. The heart beat on, steadily unconcerned
about the damage to the rest of the body. And while she rested there, the magic
happened. She heard what she needed to hear.
His heart beat out the words that his mouth could no longer say… I love you, little girl… I love you, little girl… and she was comforted.
His heart beat out the words that his mouth could no longer say… I love you, little girl… I love you, little girl… and she was comforted.
– Patty Hansen
Bài hát từ trái tim
Có một người đàn ông tốt bụng
cưới được người phụ nữ như ông hằng mơ ước. Tình yêu của họ đơm hoa kết trái và
họ sinh hạ được một cô con gái rất xinh xắn, dễ thương.
Khi cô gái đã lớn, người cha
vẫn thường ôm cô vào lòng và nói: “Bố yêu con, con gái bé bỏng của bố”. Cô con
gái giận dỗi: “Kìa bố, con không còn là một đứa bé nữa”. Nhưng người cha luôn
cười xòa và đáp: “Đối với bố, con luôn là con gái bé bỏng của bố”.
Một ngày kia,
cô-con-gái-không-còn-bé-bỏng ấy quyết định rời khỏi ngôi nhà thân yêu của mình
để khám phá thế giới xung quanh. Khi cô gái thật sự hiểu về bản thân mình thì
cũng là lúc cô hiểu về cha mình hơn. Một trong những điểm mạnh của ông là ông
luôn bày tỏ tình thương yêu với gia đình của mình. bất kể cô đang ở đâu, cha vẫn
gọi cho cô và nói rằng: “Bố yêu con, con gái bé bỏng của bố”.
Một ngày nọ, cô gái nhận được
một cú điện thoại không mong đợi: cha cô đã bị liệt sau một cơn đột quỵ. Ông
không thể nói, không thể cười, không thể đi lại… và không thể nói được với cô rằng
ông rất yêu cô.
Cô trở về bên cha. Khi bước
vào phòng, cô thấy ông nằm đó, trông thật bé nhỏ và ốm yếu. Ông gắng gượng trò
chuyện cùng cô nhưng không thể. điều duy nhất mà cô có thể làm là ngồi bên cạnh
ông, vòng tay ôm lấy đôi vai bất động của cha mình. Tựa đầu lên ngực cha, cô
suy ngẫm nhiều điều. Cô nhớ lại rằng mình luôn cảm thấy được cha che chở, nâng
niu từ tấm bé. Cô thấy lòng quặn thắt trước nỗi đau sắp mất đi người cha yêu
quý. Không còn nữa rồi những lời yêu thương vỗ về của cha.
Và bỗng nhiên, cô nghe tiếng
nhịp đập trái tim người cha. Trái tim ông vẫn đập đều đều, mạnh mẽ, như muốn vượt
lên tất cả những phần cơ thể đau yếu còn lại. Và trong giây phút được bình yên
trên ngực cha như thế, điều kỳ diệu đã xảy ra: Cô đã nghe được những lời yêu
thương mà cô muốn nghe!
Trái tim của người cha phát
ra những lời mà miệng ông không còn nói được nữa: “Bố yêu con, con gái bé bỏng
của bố… Bố yêu con…” và cô đã được vỗ về, an ủi bởi những lời nói yêu thương vô
hình ấy của cha.
Nhận xét
Đăng nhận xét